Backgammon — là một trong những trò chơi trên bàn cổ xưa nhất thế giới, có lịch sử kéo dài hàng nghìn năm. Trò chơi này kết hợp một cách tuyệt vời giữa sự đơn giản của luật chơi và chiều sâu của các khả năng chiến lược, giúp nó vượt qua nhiều thế kỷ và trở nên phổ biến ở nhiều quốc gia trên thế giới. Backgammon khác biệt với các trò chơi logic khác nhờ sự cân bằng hiếm có giữa yếu tố may rủi, đến từ việc tung xúc xắc, và kỹ năng, đòi hỏi tính toán cùng tư duy chiến thuật. Nhờ đó, trò chơi đã chiếm một vị trí đặc biệt trong văn hóa của nhiều dân tộc — từ các triều đình Ba Tư cổ đại đến những quán cà phê hiện đại — và được coi là một trong những hình thức giải trí tinh tế và trí tuệ nhất.
Lịch sử của Backgammon
Nguồn gốc cổ xưa của trò chơi
Các bằng chứng khảo cổ cho thấy rằng tiền thân của Backgammon đã tồn tại từ thời cổ đại. Tại Iran (Ba Tư cổ), người ta đã phát hiện ra các bộ trò chơi có niên đại khoảng năm nghìn năm — những bàn có hốc và xúc xắc — thuộc nền văn hóa khảo cổ Jiroft. Một trong những trò chơi được xem là tiền thân có thể là Royal Game of Ur (Trò chơi hoàng gia Ur), phổ biến ở Lưỡng Hà vào khoảng năm 2600 TCN. Cũng như Backgammon, đó là một trò chơi mang tính thi đấu, kết hợp giữa may mắn và kỹ năng thông qua việc sử dụng quân cờ và xúc xắc.
Các tài liệu cổ đại đề cập đến trò chơi Latrunculi của La Mã, một trò chiến lược với các quân cờ, cũng như trò Tabula của Byzantium sau này, có bàn gồm 24 ô và 15 quân cho mỗi người chơi. Ngay từ thời đó, mục tiêu của Tabula đã là di chuyển các quân cờ của mình quanh bàn và loại bỏ chúng trước đối thủ — một nguyên tắc gần giống với Backgammon hiện đại.
Truyền thuyết Ba Tư về sự ra đời của Backgammon
Trò chơi gần nhất với Backgammon hiện đại xuất hiện ở Ba Tư trong thời kỳ đế quốc Sassanid (thế kỷ III–VI SCN). Tên Ba Tư của trò chơi — Nard (نرد) — là viết tắt của Nardshir, có nghĩa là «trò chơi của người dũng cảm Ardashir». Theo truyền thuyết, trò chơi được sáng tạo bởi tể tướng Buzurgmehr (بزرگمهر) tại triều đình của vua Khosrow I Anushirvan (خسرو انوشیروان). Theo câu chuyện, Buzurgmehr tạo ra trò chơi này như một phản ứng đối với cờ vua Ấn Độ để thể hiện trí tuệ vượt trội của Ba Tư.
Trong sử thi «Shahnameh» (شاهنامه) của thi sĩ Ferdowsi (فردوسی), truyền thuyết này được kể lại sinh động, gắn liền với tên của vị tể tướng thông thái. Dù không có bằng chứng lịch sử cụ thể về tác giả, truyền thuyết này cho thấy nguồn gốc Ba Tư của Backgammon và tầm quan trọng của nó trong đời sống hoàng cung.
Sự lan rộng của trò chơi ở phương Đông và sự ra đời của Backgammon dài và ngắn
Từ Ba Tư, Backgammon lan rộng khắp Trung Đông, Trung Á và xa hơn nữa. Từ thế kỷ VII–VIII, trò chơi đã được nhắc đến trong các tài liệu Ả Rập với tên gọi «taht-e-nard». Thông qua ảnh hưởng của người Ả Rập, lan đến Sicilia, trò chơi này đã du nhập vào Bắc Phi và bán đảo Iberia: người ta cho rằng nó lần đầu tiên đến châu Âu vào thế kỷ X dưới tên gọi Tables (— «bàn»).
Trò chơi cũng được biết đến ở Trung Quốc: các biên niên sử cổ ghi lại trò shuang-lu (雙陸) — một trò chơi tương tự Backgammon, được cho là có nguồn gốc từ Ấn Độ Tây và du nhập vào Trung Quốc trong thời kỳ nhà Ngụy (220–265 SCN). Đến thế kỷ V–VI, shuang-lu đã phổ biến rộng rãi và trở thành một hình thức giải trí phổ biến. Ở Nhật Bản, một trò tương tự mang tên sugoroku (双六) trở nên phổ biến đến mức Hoàng hậu Jitō (持統天皇) vào năm 689 đã ban lệnh cấm chơi vì dân chúng quá say mê cờ bạc. Những chi tiết này cho thấy rằng ngay từ thời Trung Cổ, Backgammon đã có nhiều biến thể và tên gọi khác nhau.
Backgammon ở châu Âu thời Trung Cổ
Ở châu Âu, những trò chơi tương tự Backgammon được biết đến với tên Tables. Tài liệu viết đầu tiên về trò chơi xuất hiện trong một bản thảo Anglo-Saxon năm 1025 (Codex Exoniensis), có câu: «Hai người ngồi xuống chơi Tables...». Vào thế kỷ XI, các trò chơi tương tự xuất hiện ở Pháp dưới tên Trictrac và nhanh chóng trở nên phổ biến trong giới quý tộc và cờ bạc.
Vua Pháp Louis IX Thánh (Louis IX) vào năm 1254 đã ban hành sắc lệnh cấm các cận thần của mình chơi các trò may rủi, bao gồm Tables. Mặc dù bị cấm, trò chơi vẫn tiếp tục lan rộng: ở Đức, các ghi chép đầu tiên có từ thế kỷ XII, còn ở Iceland từ thế kỷ XIII. Ở Tây Ban Nha, vua Alfonso X Thông thái (Alfonso X de Castilla) vào năm 1283 đã dành một chương trong tác phẩm nổi tiếng «Libro de los Juegos» (Cuốn sách trò chơi) cho trò Tables (Todas Tablas), mô tả chi tiết các luật chơi.
Đến thế kỷ XVI, các trò chơi dùng xúc xắc đã trở thành một phần của đời sống hàng ngày trên khắp châu Âu. Tuy nhiên, không có bộ quy tắc thống nhất nào: mỗi quốc gia và khu vực có biến thể riêng. Ở Pháp chơi Trictrac, ở Ý chơi Tavole Reale, ở Tây Ban Nha chơi Tablas Reales, còn ở Đức chơi Puff. Ở Anh, cái tên chung Tables vẫn được dùng trong một thời gian dài, và chỉ đến đầu thế kỷ XVII, từ «Backgammon» mới xuất hiện. Nguồn gốc của từ này chưa rõ ràng: theo một giả thuyết, nó bắt nguồn từ các từ tiếng Anh cổ back («trở lại») và gamen («trò chơi»), phản ánh bản chất của trò chơi — đưa quân về «nhà»; theo giả thuyết khác, nó đến từ các từ tiếng Wales bach («nhỏ») và cammaun («trận đấu»). Dù vậy, thuật ngữ này dần được chấp nhận để chỉ biến thể «ngắn» của trò chơi, trong đó có thể đánh quân đối thủ ra khỏi bàn.
Sự ra đời của Backgammon dài và ngắn
Ở Nga thời Trung Cổ và các nước lân cận, trò chơi được biết đến dưới tên Ba Tư Nard. Qua vùng Kavkaz và Trung Á, Backgammon lan đến Gruzia (nơi từ thế kỷ XVII được gọi là nardii), và sau đó đến người Kalmyk và các dân tộc khác dọc sông Volga và Siberia. Ở Nga và các nước thuộc Liên Xô cũ, Backgammon trở nên phổ biến rộng rãi trong thế kỷ XX, trở thành một trò chơi truyền thống, đặc biệt thịnh hành ở các khu phố và khu nghỉ dưỡng. Theo thời gian, hai biến thể chính của luật chơi hình thành: Backgammon dài và Backgammon ngắn.
Backgammon dài là phiên bản cổ hơn, gần với trò Nard Ba Tư cổ. Trong Backgammon dài, tất cả quân cờ bắt đầu từ cùng một vị trí («đầu») và di chuyển cùng hướng cho cả hai người chơi; quân bị đánh không bị loại bỏ — ô có một quân được xem là bị «đóng» và đối thủ không thể đi vào. Biến thể này phổ biến ở phương Đông và các nước hậu Xô Viết, và thường được xem là dạng cổ điển của Backgammon.
Ngược lại, Backgammon ngắn là biến thể phương Tây, trong đó các quân được bố trí rải rác trên bàn, hướng di chuyển của hai người chơi đối nghịch nhau, và quân có thể bị «đánh» và đặt lên thanh bar (thanh giữa bàn). Backgammon ngắn lan rộng ở châu Âu từ thế kỷ XVI và đến thế kỷ XVII–XVIII đã được biết đến ở cả châu Mỹ. Cả hai biến thể có nền tảng chung nhưng nhấn mạnh các chiến thuật khác nhau và phát triển song song trong lịch sử.
Sự phát triển của trò chơi trong thời kỳ cận đại
Vào thế kỷ XVII, trò Tables ở Anh đã thay đổi và hầu như trở thành Backgammon ngắn. Từ «Backgammon» được ghi nhận lần đầu vào năm 1635. Người Anh phân biệt biến thể mới này với phiên bản cũ, được gọi là Irish (Backgammon Ireland), vốn được coi là nghiêm túc hơn, nhưng dần dần Backgammon ngắn đã thay thế. Năm 1743, tại London, cuốn chuyên khảo chi tiết đầu tiên mô tả luật và chiến lược — «A Short Treatise on the Game of Back-Gammon» của Edmond Hoyle (1753, «Luận văn ngắn về trò chơi Backgammon») — được xuất bản, ghi lại các quy tắc cơ bản của Backgammon ngắn thời đó. Thật thú vị, vào thế kỷ XVIII, trò chơi này thậm chí còn phổ biến trong giới giáo sĩ, mặc dù nhà thờ đã lên án cờ bạc trong một thời gian dài.
Đến thế kỷ XIX, các quy tắc của Backgammon ngắn gần như đã có dạng hiện đại. Giữa thế kỷ, việc sử dụng thanh bar (thanh giữa bàn) cho quân bị đánh đã trở nên phổ biến, và chiến thắng trong một ván có thể có giá trị một, hai hoặc ba điểm: chiến thắng thông thường — khi người chơi loại bỏ tất cả quân của mình trước; gammon — chiến thắng gấp đôi nếu người thắng loại bỏ hết quân còn người thua không loại được quân nào; và backgammon — chiến thắng gấp ba khi người thắng loại bỏ hết quân, trong khi đối thủ chưa loại quân nào và vẫn còn ít nhất một quân trên thanh bar hoặc trong «nhà» của người thắng. Hệ thống tính điểm này đã trở thành nền tảng của luật Backgammon ngắn hiện đại.
Những thay đổi gần đây — xúc xắc nhân đôi và sự hồi sinh của niềm yêu thích
Đổi mới lớn nhất của thế kỷ XX là sự ra đời của xúc xắc nhân đôi. Vào những năm 1920, trong các câu lạc bộ chơi game ở New York, một loại Doubling Cube đặc biệt đã được phát minh, với các mặt được đánh dấu 2, 4, 8, 16, 32 và 64, cho phép người chơi tăng tiền cược trong quá trình chơi. Khối xúc xắc này khiến trò chơi trở nên phức tạp hơn khi bổ sung yếu tố đánh giá rủi ro: người chơi không chỉ cần di chuyển quân cờ khéo léo mà còn phải biết chọn đúng thời điểm đề nghị nhân đôi tiền cược dựa trên xác suất chiến thắng.
Với sự ra đời của xúc xắc nhân đôi, Backgammon đã trở thành một trò chơi trí tuệ và kịch tính ở một cấp độ mới, góp phần làm tăng sự phổ biến của nó trong giới thượng lưu. Trong thập niên 1960, niềm quan tâm đến trò chơi đạt đỉnh cao thực sự ở Hoa Kỳ và châu Âu. Một vai trò quan trọng trong sự phục hưng này thuộc về Hoàng tử Alexis Obolensky — hậu duệ của giới quý tộc Nga định cư tại Mỹ, được mệnh danh là «cha đẻ của Backgammon hiện đại». Năm 1963, ông thành lập Hiệp hội Backgammon Quốc tế, soạn thảo các quy tắc chính thức thống nhất và tổ chức những giải đấu lớn đầu tiên. Đến năm 1964, một giải đấu quốc tế quy tụ nhiều nhân vật nổi tiếng được tổ chức tại New York, và năm 1967, giải vô địch thế giới đầu tiên về Backgammon diễn ra tại Las Vegas.
Trò chơi nhanh chóng trở nên thịnh hành: Backgammon được chơi trong các câu lạc bộ tư nhân, trường đại học và tại các buổi tiệc xã hội. Các giải đấu được tài trợ bởi các tập đoàn lớn, xuất hiện những nhà vô địch nổi tiếng và tác giả của các cuốn sách chiến lược, giúp củng cố vị thế của Backgammon như một hình thức giải trí trí tuệ và sang trọng.
Đến cuối thế kỷ XX, Backgammon vẫn duy trì được sức phổ biến ở nhiều quốc gia. Ở một số nước khu vực Đông Địa Trung Hải, Backgammon vẫn được coi là trò chơi dân tộc: tại Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ, Liban, Síp và Israel, nó đã ăn sâu vào văn hóa dân gian. Tại Vương quốc Anh và Hoa Kỳ, các liên đoàn Backgammon quốc gia được thành lập, thường xuyên tổ chức các giải vô địch và liên đoàn.
Từ đầu thập niên 1990, Backgammon bước vào kỷ nguyên kỹ thuật số: phần mềm chơi với máy tính và phân tích ván đấu được phát triển, và với sự phát triển của internet, người chơi có thể thi đấu trực tuyến với đối thủ từ khắp nơi trên thế giới. Nhờ đó, trò chơi có nguồn gốc từ thời cổ đại này đã thích ứng với thời đại và công nghệ mới mà vẫn giữ được sức hấp dẫn trí tuệ vốn có.
Những sự thật thú vị về Backgammon
- Những ván chơi hoàng gia và quà tặng ngoại giao. Backgammon từ lâu được coi là trò chơi của giới quý tộc và thường là một phần trong các món quà ngoại giao. Vào những năm 1740, Quốc vương Ottoman Mahmud I (محمود) đã tặng cho Vua Louis XV của Pháp (Louis XV) một bộ Backgammon sang trọng làm từ gỗ khảm xà cừ — biểu tượng của sự tinh tế và trí tuệ. Những bàn cờ như vậy, được trang trí bằng vàng, ngà voi hoặc mai rùa, thường được cất giữ trong các bộ sưu tập hoàng gia như một biểu tượng của địa vị cao quý. Các bộ Backgammon thế kỷ XVIII ngày nay được định giá hàng chục nghìn đô la tại các phiên đấu giá, đặc biệt nếu từng thuộc sở hữu của các nhân vật lịch sử nổi tiếng.
- Các lệnh cấm và sự khéo léo của người chơi. Trong suốt lịch sử lâu dài, Backgammon nhiều lần bị cấm vì có liên quan đến cờ bạc. Năm 1254, Vua Louis IX của Pháp cấm trò chơi trong triều đình, còn ở Anh, năm 1526, Hồng y Thomas Wolsey (Thomas Wolsey) gọi Backgammon là «phát minh của quỷ» và ra lệnh đốt tất cả các bàn cờ. Tuy nhiên, những người thợ khéo léo đã tìm ra giải pháp: vào thế kỷ XVI ở Anh, họ bắt đầu chế tạo các bàn Backgammon gấp được dưới dạng cuốn sách. Bên ngoài, nó trông như một cuốn sách trên giá, nhưng bên trong lại chứa bàn chơi, quân cờ và xúc xắc. Điều này giúp giới quý tộc có thể chơi bí mật — mở «cuốn sách» ra để chơi và đóng lại nhanh chóng khi có nguy cơ bị kiểm tra. Ngày nay, những bộ Backgammon như vậy được đánh giá cao như những món đồ cổ hiếm.
- Backgammon trong nghệ thuật và văn hóa đại chúng. Nhờ sự phổ biến của mình, Backgammon đã xuất hiện nhiều lần trong hội họa và văn học. Chẳng hạn, họa sĩ người Hà Lan Jan Steen (1626–1679) đã vẽ những người nông dân đang chơi Backgammon trong bức tranh «The Game of Tric-Trac», khắc họa sự căng thẳng của khoảnh khắc. Trong Bảo tàng Hermitage có một bức khác của Steen, mô tả một người chơi lật ngược bàn cờ — có lẽ do tức giận vì thua. Sau này, Backgammon cũng xuất hiện trong điện ảnh: trong bộ phim James Bond «Octopussy» (1983), nhân vật chính chơi Backgammon với xúc xắc, nhấn mạnh bầu không khí mạo hiểm và đối đầu tâm lý. Trong văn học và thơ ca phương Đông, trò chơi này thường tượng trưng cho sự biến đổi của số phận và trí tuệ trong việc chấp nhận sự ngẫu nhiên.
- Kỷ lục và thành tựu. Ngày nay, các giải đấu Backgammon quốc tế được tổ chức thường xuyên, quy tụ những người chơi giỏi nhất thế giới. Từ những năm 1970, giải vô địch thế giới Backgammon được tổ chức hàng năm — ban đầu ở Las Vegas, sau đó ở Monte Carlo — thu hút các chuyên gia từ khắp nơi trên thế giới. Một số kỷ lục còn liên quan đến độ dài của các trận đấu: năm 2018 tại Azerbaijan, Rustam Bilalov (Rustam Bilalov) đã lập kỷ lục Guinness cho cuộc marathon Backgammon dài nhất, kéo dài 25 giờ 41 phút. Một thống kê thú vị khác — số lượt xúc xắc tối thiểu cần thiết để kết thúc một ván là 16, một kịch bản lý thuyết được các nhà toán học tính toán.
Qua nhiều thế kỷ, Backgammon đã trở thành một phần không thể thiếu trong di sản văn hóa của nhiều dân tộc. Sinh ra ở Ba Tư cổ đại, trò chơi này đã vượt qua những lệnh cấm và thời kỳ phục hưng, chinh phục cả phương Đông và phương Tây, và vẫn giữ được sức hấp dẫn cho đến ngày nay. Lịch sử của Backgammon là lịch sử của giải trí nhân loại, nơi tinh thần cạnh tranh và sự suy ngẫm hòa quyện — từ những học giả cung đình đến các quán rượu trung cổ và những phòng khách thanh lịch của thế kỷ XX. Ngày nay, Backgammon tiếp tục gắn kết mọi thế hệ và nền văn hóa, mang đến sự kết hợp hiếm có giữa may mắn và tính toán. Khi hiểu được chặng đường mà trò chơi này đã đi qua, ta càng trân trọng giá trị đặc biệt của nó — vừa là hiện tượng văn hóa, vừa là bài tập cho trí tuệ.
Sau khi tìm hiểu lịch sử phong phú của Backgammon, chắc hẳn bạn sẽ muốn thử sức mình trên bàn cờ. Trong phần tiếp theo, chúng ta sẽ tìm hiểu các quy tắc của trò chơi huyền thoại này — từ Backgammon ngắn (phiên bản hiện đại) đến Backgammon dài phương Đông — và chia sẻ những lời khuyên thực tế. Hãy đắm mình vào bầu không khí trí tuệ và phấn khích mà Backgammon mang lại, để khám phá thế giới của những trận đấu logic và truyền thống cổ xưa.